Các bạn mến,
Khi bỏ nước ra đi,
Chúng ta đã để lại tất cả
Cuộc đời, hạnh phúc, tình yêu và kỷ niệm
Ở một nơi gọi là quê hương
Nhưng thật ra
Nó đã được cuộn gói lại
Trong một túi hành trang nhỏ,
Xếp ở một nơi
Không bao giờ phai nhạt và mất dấu,
Một nơi mà mỗi người
Có một chiếc chìa khóa riêng của mình
Để mở
Nhưng ai cũng có thể xem
Và tìm thấy phảng phất
Dấu vết kỷ niệm của mình
Ở một góc đâu đó trong hình.
Nơi ấy chính là
Trái tim của chúng ta.
Nếu biển
Vẫn ngày đêm còn dậy sóng,
Ngàn năm tiếng hát của biển
Sẽ là chứng nhân
Cho một sự kết thúc
Tiếp nối bằng một sự hồi sinh
Của hàng trăm ngàn người
Đã đi vào chỗ chết
Để tìm sự sống.
Sau ngày 30/04/1975,
Ca khúc
Việt Nam Ngàn Năm Biển Hát
Đã được viết ra
Nhưng chỉ là một bản trường ca
Không có đoạn kết
Vì nó sẽ sống với biển
Cho đến lúc nào
Biển cạn và ngưng hát.
Xin gửi tới bạn chiếc chìa khóa của trái tim tôi và xin chia sẻ với những người bạn muốn mở lại gói hành trang ly hương của mình.
Cám ơn bạn.
Nguyễn Ngọc Phúc
|
Thank you.
Phil Nguyen
Liên Minh Bảo Thủ Mỹ Gốc Việt
(Vietnamese American Conservative Alliance)
https://freedom-vaca.org/