LÀM QUEN
*
Cảm tác nhân đọc thi phẩm “CHÂN TRỜI THƠ” của Trúc Lang-Vĩnh Đỗ
*
Mắt non nớt, em nhìn anh đậm lợt,
Có thấy chăng già dặn tuổi sáu mươi,
Có đáng yêu khi anh chọc em cười?
Tuổi thu tới vội vàng như men rượu!
*
Mới tươi rói màu nho tươi, đã vội
Vơi ngọt ngào hóa men đắng nồng hơi
Ham rong chơi nên cằn cỗi lỡ thời
Em bác ái xin từ bi cứu với!
Á Nghi
XƯA NAY VẪN VẬY
-Tình đồng hương ấm nồng
Tình anh có ấm không?
Cành Yêu cần mạch sống
Hoa Yêu mới ửng hồng!
*
-Hết thu rồi tới đông,
Cành sẽ tuyết trắng bông,
Hoa sẽ vào cõi mộng,
Mạch sống vẫn ấm nồng.
Á Nghi
ANH ĐÂU?
Lá vàng rơi rụng thật nhiều
Mà sao chẳng thấy anh yêu đâu kìa?
Nhìn màu lá, biết thu qua
Nhìn gì mới thấy được ra anh nè?
Á Nghi