Thơ vui Ngày Xưa
Giờ thì tiếc nuối ngày xưa
Cái thời con gái mình chưa lấy chồng
Tươi tắn cặp bưởi căng phồng
Ðâu như hai mướp lòng thòng ngày nay
Vì đâu nên cớ sự này
Chắc vài năm nữa nó dài đến chân
Mỗi lần lau nhà quét sân
Chẳng dùng đến chổi chẳng cần giẻ lau
Ngày xưa ngày ấy còn đâu
Kể từ cái buổi làm dâu nhà người
Còn đâu vòng một xinh tươi
Giờ này đắm đuối nằm nơi cạp quần
Hoa Hậu
Ông đồ gàn qua nhà người bạn chơi lại gặp ngay lúc đứa cháu ngoại của ông này là con bé nổ
Nó nói sau này nó muốn làm người mẫu Hoa Hậu
Nghe thế ông đồ gàn bèn bảo với ông ngoại của đứa nhỏ rằng vậy thì mình gọi bé Nụ là mẫu hậu luôn đi thế là hai ông già cười khúc khích với nhau
Đã thế họ còn đố qua đố lại
Hoa Hậu bán đậu phộng là gì là Lạc hậu
Hoa Hậu thợ mỏ là khoáng hậu
Hoa Hậu khỏe như voi là hùng hậu
Hoa Hậu ngồi trên ghế là đôn hậu
Hoa Hậu bán thịt là Thái hậu
Hoa Hậu da đen là Thâm hậu
Nãy giờ vành tai ngày hai ông già đấu chữ cu Tí dường như cũng học được cách xài chữ nho khô như vậy thế là nó vội xía cái mỏ vào thế con đố hai ông chuyện Hoa Hậu đánh Trung tiện gọi là gì hai ông già trố mắt nhìn nhau không ngờ cái thằng oắt con này bữa nay ghê gớm thật đấy dám trở chứng với các bậc tiền bối luôn
hai ông già còn chưa nghĩ ra câu trả lời thì cu Tí đã ngang nhiên phán một câu xanh rờn là Khí hậu đó
Hai ông đầu bạc rụng rời chân tay đúng thật thằng nhãi này nó cay còn hơn cả ớt hiểm nữa