Hôm qua Đảng hứa quyết lòng:
Cái kim sợi chỉ, Đảng không tơ hào.
Hôm nay ma quỷ ập vào
Cái kim để lại, bạc vàng cào đi.
Dân khờ trố mắt xầm xì:
Hôm tê giải phóng, bữa ni côn đồ
Đảng rằng: "Đảng có dối chi,
Vàng bạc quý giá, báu gì kim may"
Luôn luôn hãy nhớ câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan.
Ngày đi: Ðảng gọi Việt gian
Ngày về: Ðảng lại chuyển sang Việt kiều
Chưa đi: phản động trăm chiều
Ði rồi: thành khúc ruột yêu ngàn trùng
Trốn đi: Ðảng bắt đến cùng
Trở về: mời gọi, săn lùng Đô la
Việt Minh, Việt Cộng, Việt kiều
Trong ba Việt ấy, Đảng yêu Việt nào
Việt Minh tuổi đã khá cao
Việt Cộng ốm yếu xanh xao gầy mòn
Việt Kiều tuổi hãy còn non
Đảng yêu, Đảng quý như con đầu lòng
Ngày xưa: chửi Mỹ hơn người
Ngày nay: nịnh Mỹ hơn mười lần xưa
Ngày xưa: đánh Mỹ không chừa
Ngày nay: con cái lại lùa sang đây
Ngày xưa: Mỹ xấu, Ðảng hay
Ngày nay: Ðảng ngửa hai tay xin tiền!
Hồ tặc chết phải giờ trùng
Nên bầy con cháu dở khùng dở điên
Người tỉnh thì đã vượt biên
Những thằng ở lại nửa điên nửa khùng.
Rắn đâu có đẻ ra Rồng
Mặt Trận Giải Phóng là dòng cộng nô
Cú đâu có đẻ ra gà
Mặt Trận Giải Phóng chỉ là cộng nô
Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?
Phong lan ngắm mãi cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.
Thank cha, thank mẹ, thank gì ?
Hễ có phong bì thì nó thank you
Thi đua làm việc bằng hai
Để cho cán bộ mua đài, mua xe
Thi đua làm việc bằng ba
Để cho cán bộ xây nhà lát sân
Công nhân, vợ ốm, con côi
Lãnh đạo nhà gác, xe hơi bộn bề
Bao giờ cho hết trò hề?
Lương chồng, lương vợ, lương con
Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm
Lương tâm đem chặt ra hầm
Với rau muống luộc khen thầm là ngon.
Trăm năm bia đá cũng mòn
Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm.
Thầy giáo, lương lãnh ba đồng
Làm sao sống nổi mà không đi thồ
Nhiều thầy phải đạp xích lô
Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh?
Cô giáo phải bán bia ôm
Ôm phải học trò, ăn nói sao đây
Dân đói mà đảng thì no
Sức đâu ủng hộ, hoan hô suốt ngày
Đảng béo mà dân thì gầy
Độn bắp, độn sắn biết ngày nào thôi?
Nhân dân thì chẳng cần lo
Nhà nước lo sẵn bo bo mỗi ngày
Hãy chăm tay cấy tay cầy
Nhịn ăn nhịn mặc chờ ngày vinh quang
Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ?
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?
Dân tình thất đảo bát điên
Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi.
Ai về qua tỉnh Nam Hà
Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông.
Tớ ơi, mày có biết không?
Chúng ông làm chủ mà không bằng mày!
Một thằng lên vũ trụ (Phạm Tuân)
Trăm thằng đi Mút Cu (Moscow)
Nghìn thằng chè chén lu bù
Để dân chịu đói thò cu ra ngoài
Nhân dân thiếu gạo thiếu mì
Mày vào vũ trụ làm gì hở Tuân?
Ai lên vũ trụ thì lên
Còn tôi ở lại ghi tên mua mì
NPN <còn tiếp>