Ước Nguyện Cuối Cùng – Thơ Trần Quốc Bảo

Ước Nguyện Cuối Cùng

Anh nằm xuống, tưởng không còn vương vấn

Nào ai hay, hồn vẫn nặng ưu tư

Tổ Quốc mình, chưa thoát ách cộng nô

Món nợ ấy, oằn hai vai trách nhiệm!


Lời thề danh dự, trên đầu ngọn kiếm

Thuở xa xưa, nhắm mắt vẫn không quên

Tiếng gọi Quê Hương, hối thúc vang rền!

“Tổ Quốc lâm nguy, diệt thù cứu Nước!”

Là người lính trận, giầy saut xuôi ngược

Bốn vùng Chiến thuật, gìn giữ biên cương

Nửa đường chiến binh, gặp nỗi đoạn trường

Đắng cay buông súng, ôm sầu vong quốc!

Trọn cuộc đời… chưa đền xong nợ Nước!

Buổi ra đi, vẫn chí nguyện thiết tha

“Tôi còn muốn làm lính Việt Nam Cộng Hòa

Ở cả kiếp sau… ” , trọn niềm Ái Quốc

Trần Quốc Bảo

Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30